Em hỏi anh, Người anh sao toàn mực
Vẽ lên người, những thứ chẳng giống ai
Những vết mực, là cả 1 câu chuyện dài
Mà cuộc đời anh, ghi lên đó
Lần đầu tiên, là mối tình tan vỡ
Anh vẽ lên người, tan vỡ của yêu thương
Những vết sẹo, muốn nhắc nhở anh một điều
Trong tình yêu, không gì là mãi mãi
Tình nồng ấm đã lỡ, dù trái tim anh luôn mong chờ
Tình đời không như mơ, em bước đi 1 người bơ vơ
Biết khi nào em còn mong nhớ, thuở ban đầu đôi mình bỡ ngỡ
Giờ em quên bao dấu yêu ân tình tan vỡ
Tìm hạnh phúc đánh mất, dù trái tim anh yêu chân thành
Rồi mai em đánh mất, sẽ hiểu ra anh thật yêu em
Nỗi đâu này anh thầm chôn dấu, lối xưa về anh chôn dâu
Dù sao tim anh vẫn mãi không hề đổi thay, anh chờ em
Một chiều mưa bay cũng giống như mọi ngày
Anh bước đi qua con phố vắng
Ngày nào trong tay bao ước mơ sum vầy
Nay bỗng nhiên yêu dấu vụt bay
No comments:
Post a Comment