Về nhà được hai hôm tôi phải đi làm xa
Đời nghèo phải xa quê lên chốn đô thành đó
Ở đó có mối tình
Ngày xưa của đôi mình
Tôi nhớ không hề quên
Ngày mà đầu tiên lên
Tôi đã quen được em
Nàng nhìn thật ngây thơ tôi đã yêu từ đó
Hạnh phúc đến đâu ngờ
Tình yêu quá tuyệt vời
Mà tôi có đâu ngờ
Ôi buôn ba để kiếm tiền
Lo cho em thật đủ đầy
Vậy mà em nỡ ra đi chẳng nghĩ tình
Hỏi ra mới biết em theo thằng mà đại gia
Ngồi buôn rồi suy tư, ta quá ngu người ơi
Tiền Làm được bao nhiêu tôi chuyển khoản cho người hết
Giờ thấy quá đau lòng
Mình yêu em thật lòng mà em nỡ rối lừa
No comments:
Post a Comment